Bất chợt gặp em rồi vội xa em
Con gió chuyển mùa cào tung tiếc nuối.
Và trang viết cứ bần thần bối rối
Biết bao giờ bất chợt nữa em ơi.
Có những tháng năm ngằn ngặt tiếng đời
Chỉ con mắt dõi theo hồn con mắt.
Giờ bất chợt là những gì xanh mát
Dịu vạt thời gian thương nhớ bất chợt này.
Thoáng qua cái bất chợt ngày
Để tôi khao khát ngập đầy cả đêm.
Bất chợt buồn bất chợt tỉnh ra
Giữa ngàn trùng một bất chợt ta
Thì ra bất chợt là nhung nhớ
Sóng lặng nhiều khi chợt vỡ òa
Hoa dâm đã nén lòng khắc khoải
Bao ngập ngừng dâng lúc xế tà
Bất chợt gặp nhau bất chợt xa
Để giờ áo trắng nhìn không ra
Trăng mùa mấy đận trôi theo gió
Sao giữa trời sao cuối dải Ngân Hà
Tiếng đời lồng tiếng thở dài qua
thoăn thoắt thời gian chừng ngoắt ngoéo
bất chợt dường như tay níu kéo
mắt lồng hồn mắt mộng sắc hoa
Bất chợt buồn bất chợt tỉnh ra
Giữa ngàn trùng một bất chợt ta